Thứ Ba, 6 tháng 4, 2010

Thôi hãy lãng quên đi... và giải thoát. Chẳng vấn vương!

Sau cuộc vui mà số phận an bài
Ta đành chịu để cho người đời vò xé
Một vở diễn đắm say tráng lệ
Người người sắm vai mà chẳng hiểu vì sao ...
Tự nhiên trong đầu mình lại vẩn vơ những câu này, hồi xưa xem phim về thằng Hòa thân, ko hiểu sao mình thuộc mấy câu này. Có lẽ đời là một vở diễn do số phận sắp đặt, nên mình có chẳng hiểu vì sao thì cũng bình thường thôi..
Hồi xưa xem phim, mình ghét thằng Hòa thân, bây giờ chỉ thấy được như nó cũng hay, mình còn lâu mới đạt được cái tầm của nó... bởi vì mình cũng bình thường thôi...
Chập tối vừa bị nhận xét là thật thà quá, khó cải tạo
Tối về đã có người nhận xét là mình đểu giả..
Đời đúng là cuộc vui mà số phận an bài :)
Mình vẫn biết là người đời chả là cái đếch gì, kệ cho chúng nó vò xé... thế mà vẫn vấn vương :(
"Liệu có phải mỗi chuyện đời xưa nay đều như vậy
Đều để cho ta bao nỗi nhớ bâng khuâng "
... Đôi khi quan tâm hỏi han cũng là một tội
Đời mà, đôi khi mình làm một việc mình cảm thấy hết sức bình thường thì chúng nó thấy khó hiểu, nghi ngờ mình mưu đồ gì...
... Mình đã học được cánh làm một người thất bại, học được cách đứng dậy và mỉm cười sau thất bại
Học hai cái đấy đủ rồi. Đang dồn sức học cách thành công dù chỉ là thành công nhỏ nhoi. Cố học cách bỏ qua miệng lưỡi người đời... được đến tầm thằng Hòa thân thì tốt :)
Mộng đoạn tử cấm thành:
Sau cuộc vui mà số phận an bài
Ta đành chịu để cho người đời vò xé
Một vở diễn đắm say tráng lệ
Người người sắm vai mà chẳng hiểu vì sao
Liệu có phải mỗi cuộc duyên tơ tạo hóa đã được trao
đều trắc trở quanh co nhường ấy
Liệu có phải mỗi chuyện đời xưa nay đều như vậy
Đều để cho ta bao nỗi nhớ bâng khuâng
Nàng dịu hiền như dòng suối mát trong
và phơi phới như làn mây trôi lờ lững
Trong lãng quên,lãng quên rồi bừng sáng
Và nhìn xem nhìn mãi chợt say lòng
Thôi!Hãy lãng quên đi và giải thoát
Chẳng vấn vương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét